Tác giả: Thời Kính
Thể loại: ân oán giang hồ , tam giáo cửu lưu, tình hữu độc chung, ngược luyến tình thâm, cổ trang
Tình trạng bản edit: Hoàn
Biên tập: Chuối, Erale
Beta: Cúc kiên cường
P/s: – Bản edit phi thương mại của nhà ERALE WORLD và chưa có sự đồng ý của tác giả. Đề nghị không mang đi nơi khác
– Không đảm bảo sẽ chính xác nội dung 100%, mong mọi người ủng hộ ^_^
Giới thiệu
Vì ta, hắn mở Bế khẩu thiền(1), hủy Bất hoại thân(2), phá Không sắc giới(3). Ta lại một lòng muốn trộm ba quyển Phật Tàng hắn trông coi, còn bỏ đi thẳng một mạch, hại hắn phải gánh tội oan…
Bùi Vô Tịch, ngươi nói xem, con người ta sao có thể xấu xa đến vậy?
Thẩm Độc hỏi.
Lời nói chất chứa đau buồn nhưng vẻ mặt khi thốt thật vô tình lạnh nhạt, tuồng như chưa từng động lòng với hòa thượng nọ của thiền viện Thiên Cơ.
Bùi Vô Tịch cảm thấy tim mình như bị khoét mất.
Hắn trả lời Thẩm Độc: Ngươi là kẻ đứng đầu Yêu Ma đạo, ngươi giẫm đạp vạn ma dưới chân, ngươi là Thẩm Độc lòng dạ độc ác – ngươi vốn nên xấu xa như vậy.
Chú thích:
(1) Bế khẩu thiền: người tu hành không nói chuyện, không viết hay suy nghĩ bậy bạ để giảm bớt khẩu nghiệp, tránh nghiệp tụ vành môi, tránh nghiệp quật.
(2) Bất hoại thân: hiện tượng “nhục thân bất hoại” hay “thân thể kim cương bất hoại” tức là sau khi chết cơ thể của các vị thiền sư không hề bị thối rữa dù không dùng kĩ thuật ướp xác. Hiện tượng này hoàn toàn có thật.
(3) Không sắc giới: không phạm phải tình yêu, tình dục.
Cảm nhận riêng Chuối
“Bần tăng” là câu chuyện của những kẻ không ngừng mâu thuẫn, không ngừng đối lập.
Kẻ thiếu niên hồn nhiên vô tư lự, trong buổi chiều tà êm đềm hóa thân thành ác quỷ uống máu gặm xương. Mảnh trời thiện lương nào ai thấu?
Kẻ thiên tài từ bi hỉ xả, ngày ngày gõ mõ tụng kinh hòng khống chế bản chất coi khinh vạn vật. Liệu cái từ bi có phải từ bi?
Kẻ kết tinh giữa ác và thiện, bản chất giòi bọ dưới cái lột chính nhân quân tử, phản ánh một thời đại nghiệt ngã chẳng chốn dung thân cho lòng nhân ái. Chính nghĩa hay tà giáo?
Kẻ sáng láng gặp họa vô đơn chí, từ nay lạc lối giữa yêu và hận. Năm ấy nhận đao, phải chăng đã định chẳng có ngày lành?
Thói đời nghiệt ngã, kẻ đáng yên vui phải chịu bùn lầy, kẻ nhuốm máu tanh hưởng lấy hương sen.
Rốt cuộc….
Ta là ai?
Là kẻ chơi cờ hay con tốt thí?
“Ta vì người mà nhập hồng trần, rồi cũng vì người mà quay về cửa Phật.” – Thiện Tai
“Người quy y Phật, ta quy y người.” – Thẩm Độc
Mục lục
Chương 1 | Chương 2 | Chương 3 | Chương 4 | Chương 5
Chương 6 | Chương 7 | Chương 8 | Chương 9 | Chương 10
Chương 11 | Chương 12 | Chương 13| Chương 14|Chương 15
Chương 16 | Chương 17 | Chương 18 |Chương 19| Chương 20
Chương 21 | Chương 22 | Chương 23| Chương 24 | Chương 25
Chương 26 | Chương 27 | Chương 28 | Chương 29 | Chương 30
Chương 31 | Chương 32 | Chương 33 | Chương 34 | Chương 35
Chương 36 | Chương 37 | Chương 38 | Chương 39 | Chương 40
Chương 41 | Chương 42 | Chương 43 | Chương 44 | Chương 45
Chương 46 | Chương 47 | Chương 48 | Chương 49 | Chương 50
Chương 51 | Chương 52 | Chương 53 | Chương 54 | Chương 55
Chương 56 | Chương 57 | Chương 58 | Chương 59 |Chương 60
Chương 61 | Chương 62| Chương 63 | Chương 64 | Chương 65
Chương 66 | Chương 67 | Chương 68 | Chương 69 | Chương 70
Chương 71 | Chương 72 | Chương 73 | Chương 74 | Chương 75
Chương 76 | Chương 77 | Chương 78 | Chương 79 | Chương 80
Chương 81 | Chương 82 | Chương 83 | Chương 84 | Chương 85
Chương 86 | Chương 87 | Chương 88 | Chương 89 | Chương 90
Chương 91 | Chương 92 | Chương93 | Chương 94 | Chương 95
Chương 96 | Chương 97 | Chương 98 | Chương 99
Phiên ngoại
1 | 2 | 3
Tác giả nói gì về Bần Tăng trên weibo?
Tác giả nói gì về Bần Tăng trên weibo 2?