“Văn chương bất hủ cổ kim đều viết bằng huyết lệ” (Lâm Ngữ Đường).
Qua “Độc Tiểu Thanh kí” của Nguyễn Du, hãy thực hiện sáng sủa tỏ chủ kiến trên
1. Giải thích ý nghĩa sâu sắc câu nói:
+ Văn chương: Là mô hình thẩm mỹ và nghệ thuật lấy ngôn kể từ thực hiện vật liệu xây cất hình tượng nhằm phản ánh cuộc sống, thông qua đó thể hiện tại tâm tư nguyện vọng, tình cảm… trong phòng văn.
+ Văn chương bất hủ: Những áng văn hoa đích thực sở hữu mức độ sinh sống lâu lâu năm.
+ Huyết lệ: Lệ máu, ý nói tâm huyết, tấm lòng nhân đạo thâm thúy, rộng lớn lao.
⇒ Khái quát ý nghĩa: Lâm Ngữ Đường khẳng định: Yếu tố quan liêu trọng, có tính quyết định làm nên những áng văn hoa đích thực xưa ni chính là tấm lòng, là tư tưởng nhân đạo thâm thúy sắc, lớn lao của người nghệ sĩ.
2. Bàn giấy luận về ý nghĩa sâu sắc của câu nói:
+ Xuất phát từ đặc trưng của văn học: Văn học tập là hình hình họa chủ quan liêu của thế giới khách quan liêu. Do đó, nội dung tình cảm chiếm một vị trí quan liêu trọng. Người gọi đến với tác phẩm ko chỉ để coi tác phẩm nói điều gì, nói bằng cách nào, mà rộng lớn thế, còn muốn khám phá “nghiền ngẫm hiện thực, lí giải hiện thực” (Secnusepxki), gửi cút bức thông điệp tình cảm của nhà văn trước hiện thực. Nếu bức thông điệp ấy nông cạn, vô tình, tất yếu ko thể thực hiện rung rinh động lòng người.
+ Xuất phát từ đặc trưng của hoạt động sáng tạo nghệ thuật: “Nghệ sĩ ko thể lạnh lùng khi sáng tạo. Khi viết, máu phải sôi lên”. Quả thực, tình cảm sở hữu tầm quan trọng vô nằm trong cần thiết. Nó là điểm khởi nguồn, là tích điện xúc tiến ngòi cây viết ngôi nhà văn vô quy trình sáng sủa tác, cũng là đích đến của văn hoa. Do đó, nếu nhà văn ko “xúc động hồn thơ” thì ko thể có được những áng văn hoa “như có máu chảy ở đầu ngọn bút, nước mắt thấm ở bên trên tờ giấy, khiến ai gọi cũng phải thấm thía, ngậm ngùi, nhức đớn như đứt ruột”(Mộng Liên Đường) được.
+ Thực tế văn học tập vẫn minh chứng. (Nguyễn Du ghi chép Truyện Kiều, Hoàng Cầm ghi chép Mé tê liệt sông Đuống…).
+ Cũng sở hữu khi ngôi nhà văn ko thể hiện tình thương một cơ hội thẳng, thậm chí còn còn ghi chép với giọng điệu rét lùng coi thường bạc (VD: Nam Cao, Sêkhôp…) Tuy nhiên, cho dù vẻ ngoài thế nào là thì thẳm thâm thúy trong mỗi trang văn ấy vẫn cần là tấm lòng nhân đạo rộng lớn lao, rét rét, trĩu nặng nề tình thương yêu thương quả đât, nỗi thương đời, bồn chồn đời. Có vì vậy những trang ghi chép trong phòng văn mới nhất sinh sống mãi trong tâm địa người gọi.
⇒ Câu rằng của Lâm Ngữ Đường trọn vẹn đúng đắn. Nó tăng thêm ý nghĩa như 1 tuyên ngôn, một bài học kinh nghiệm cho tới những người dân sáng sủa tác: Hãy luôn luôn “mở lòng đi ra đón lấy những vang động của đời”, hãy ghi chép “bằng tim, vày tiết, vày lệ, vày hồn”, hãy “gõ vào tim anh” trước khi đem tác phẩm “trả tận tay người cùng với máu anh” …
3. Phân tích bài thơ “Độc Tiểu Thanh kí” của Nguyễn Du để làm sáng tỏ nhận định trên:
– Bài thơ là tiếng khóc lớn của Nguyễn Du cho tới cuộc đời của Tiểu Thanh. Nhà thơ vẫn đãi đằng sự xót thương, đồng bộ, đồng cảm vượt lên trên không khí, thời hạn với nỗi nhức thân thích phận của những người đàn bà tài sắc Tiểu Thanh, trân trọng, tôn vinh vẻ đẹp và tài năng của nường, bên cạnh đó lên giờ cáo giác xã hội phong con kiến vùi dập những người dân tài sắc…
– Bài thơ còn là tiếng khóc của Nguyễn Du cho tới chính mình. Tiếng khóc ấy (huyết lệ) vẫn thêm phần cần thiết tạo nên sự độ quý hiếm rộng lớn lao cho tới kiệt tác (văn chương bất hủ).
– Trong xã hội phong con kiến, tình thương thương người gắn kèm với thương thân thích, sự thức tỉnh ý thức cá thể (qua lối tự động xưng của Nguyễn Du) vẫn tạo nên sự độ quý hiếm nhân đạo thâm thúy, mới nhất mẻ cho tới kiệt tác.